SỨC KHỎE LÀ SỐ MỘT
Thơ: Mạc Phương
Không có thứ gì quý bằng sức khỏe.
Khi ốm rồi không dễ thấy mộng mơ.
Tâm hồn liệt trái tim cũng bơ phờ.
Chỉ mỗi một điều mong chờ mau khỏi.
Lúc xuân xanh ta thả mình sương khói.
Mặc bão giông không trói được bàn chân.
Luôn phung phí sức lực chẳng phân vân.
Trước cuộc sống phù vân không nản chí.
Má hồng phai bỗng giật mình suy nghĩ.
Ta được gì hay vẫn chỉ tay không ?
Tình tiền danh vọng những thứ viển vông.
Ngoài tầm với…ngóng trông gì trong mộng.
Đổi lại bản thân lắt lay sự sống.
Sức khỏe ra đi là sẽ trắng tay.
Còn đâu nữa để vun vén dựng xây
Hồn vất vưởng qua ngày trong bệnh tật.
Gần hết cuộc đời ngộ điều được- mất.
Hãy sống cho mình quên tất khổ đau.