
Cả cuộc đời Người là những câu chuyện đẹp minh chứng cho đạo đức và phong cách của Người, đó là đạo đức và phong cách của một bậc đại trí, đại nhân, đại dũng, hy sinh chẳng quản, gian nguy không sờn. Nêu tấm gương suốt đời phấn đấu, hy sinh cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người; đạo đức và phong cách của tinh thần “thắng không kiêu, khó không nản”; của ý chí, nghị lực và tinh thần yêu nước nồng nàn… là đạo đức và phong cách của một lãnh tụ hết lòng thương yêu, quý trọng đối với nhân dân, luôn tin tưởng vào trí tuệ và sức mạnh của nhân dân, cho nên mọi chủ trương, chính sách, hành động đều xuất phát từ nhu cầu và lợi ích của nhân dân, luôn luôn dựa vào dân, lấy dân làm gốc; đạo đức chí công vô tư, đời sống trong sáng, nếp sống giản dị và đức khiêm tốn, trung thực, chân thành. Cần kiệm, giản dị, không ham muốn về vật chất, tôn trọng kỷ cương.
Tôi đã đọc nhiều câu chuyện về Bác, Tôi thật sự ấn tượng về câu chuyện: “Diệt sâu mới cứu được cây”. Câu chuyện đã cho tôi bài học về thái độ của một người cán bộ, đảng viên đứng trước cái xấu, phải biết kiên quyết đấu tranh, đặt lợi ích của tập thể, của nhân dân lên trên hết. Nội dung của câu chuyện như sau:
“Năm 1950, đại tá Trần Dụ Châu - Cục trưởng Cục Quân nhu bị phát hiện lợi dụng chức quyền tham ô ăn chơi, bị kết án tử hình. Trước ngày thi hành án, Trần Dụ Châu gửi đơn lên Bác xin được khoan hồng. Phút cuối, ông Trần Đăng Ninh đến gặp Bác Hồ xin ý kiến, Bác chỉ cho xem một cây xoan héo lá, úa ngọn và hỏi lý do tại sao cây sắp chết. Ông Ninh trả lời: “Dạ, vì thân cây bị sâu đục một lỗ rất to, chảy hết nhựa!”. “Thế theo chú muốn cứu cây thì phải làm gì?”. “Dạ, phải bắt và giết hết những con sâu ấy đi ạ”. Bác gật đầu: “Chú nói đúng đấy, với loài sâu mọt đục khoét nhân dân cũng vậy. Nếu phải giết đi một con mà cứu được cả rừng cây thì việc đó là cần thiết, hơn nữa là nhân đạo”. Sau một đêm trắng, Hồ Chủ tịch ký bác đơn của Trần Dụ Châu và bản án được thi hành”.
Câu chuyện là bài học về thái độ của người cán bộ, đảng viên đứng trước cái xấu, còn cho ta thấy được sự quan tâm hết lòng của Người đối với nhân dân, những loài sâu đục khoét nhân dân phải kiên quyết loại trừ. Ngày nay, nạn tham ô, lãng phí vẫn còn tồn tại, học và làm theo Bác ta sẽ làm cho dân tin hơn vào sự lãnh đạo của Đảng.
Hay, câu chuyện về sự quan tâm giáo dục cán bộ: “Tôn trọng lợi ích của dân”: “Cuối năm 1954, Chính phủ có chủ trương thu hồi tiền của cách mạng phát hành trước đây để đổi lại cho nhân dân tiền Đông Dương ngân hàng. Tháng 2-1955, Luật sư Nguyễn Thành Vĩnh từ miền Nam ra gặp Bác báo cáo kết quả, trong đó có chuyện (so với số tiền đã phát hành) thì thu về còn thiếu khoảng 600 ngàn đồng. Bác nghiêm giọng: “Vậy là chú đã “quỵt” của bà con Nam Bộ 600 ngàn đồng. Chú đã phạm đến quyền lợi của nhân dân”. Luật sư vội giải thích: Đồng bào Nam bộ không chịu đổi lại vì trên giấy bạc Việt Nam có in ảnh Bác. Bà con giữ lại để biểu thị quyết tâm theo Bác đến cùng”.
Nghe vậy, Bác rất xúc động nhưng vẫn dặn dò: “Mỗi việc làm của các chú, bất cứ việc gì đều phải quan tâm đến quyền lợi chính đáng của nhân dân chứ không được hứa suông. Bất luận việc gì đã hứa với dân là phải tìm cách làm cho được, không làm được phải xin lỗi dân. Chính quyền ta của dân, vì dân thì phải như vậy”.

Trọng dân, gần dân, thân dân, hết lòng hết sức phục vụ nhân dân, vì nhân dân quên mình, chăm lo đến lợi ích của dân, dân chủ với dân, thật sự tôn vinh nhân dân làm chủ xã hội là một tư tưởng lớn, mang tính văn hóa, nhân văn, nhân đạo cao cả và tính cách mạng, tính nhân dân sâu sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, một người tận tâm suốt đời với sự nghiệp đấu tranh để giải phóng xã hội, giải phóng giai cấp, giải phóng con người.
Trong đời sống, sự tôn trọng kỷ cương được Bác thực hành hàng ngày. Có lần Bác đến một ngôi chùa cổ, vị sư trụ trì ra đón và khẩn khoản xin Bác đừng cởi dép khi vào trong chùa. Bác không đồng ý và lặng lẽ làm đúng quy định như khách thập phương đến lễ chùa. Trên đường về thành phố, xe Bác đến một ngã tư thì vừa lúc đèn tín hiệu đỏ bật sáng. Sợ phố đông, xe dừng lâu, đồng chí bảo vệ định chạy lại đề nghị công an giao thông bật đèn xanh để Bác đi. Bác hiểu ý ngăn lại: “Các chú không được làm như thế, phải tôn trọng và gương mẫu chấp hành luật lệ giao thông. Không được bắt luật pháp dành quyền ưu tiên riêng cho mình”.
Những câu chuyện về Bác cho tôi rất nhiều bài học bổ ích. Với cương vị Phó Bí thư Chi bộ Phòng VH&TT, Giám đốc Trung tâm VH-TT tôi học ở Người thái độ cứng rắn, kiên quyết trong việc đấu tranh chống lại những biểu hiện tiêu cực, tham ô. Tận tâm, gương mẫu trong công việc.Yêu thương, tôn trọng gần gũi với nhân dân và tuân thủ, chấp hành theo đúng chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà Nước.
Là cán bộ hoạt động trong ngành Văn hóa-Thông tin việc học tập và làm theo tấm gương của Người không chỉ dừng lại ở bản thân mình mà còn phải là một tuyên truyền viên luôn nêu gương đi đầu trong việc học tập, rèn luyện và vận động mọi người làm theo như Bác từng căn dặn:
 |
Tháng 9-1949, trong ngày khai giảng lớp lý luận dài hạn khóa II,Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tới thăm trường Đảng và ghi vào cuốn Sổ vàng nhà trường.
|