Sand And Stone
A story tells that two friends were walking
through the desert. During some point of the
journey they had an argument, and one
friend slapped the other one in the face. The
one who got slapped was hurt, but without
saying anything, wrote in the
sand: "TODAY MY BEST FRIEND
SLAPPED ME IN THE FACE."
They kept on walking until they found an
oasis, where they decided to take a bath. The
one, who had been slapped, got stuck in the
mire and started drowning, but the friend saved him. After the friend recovered from
the near drowning, he wrote on a
stone: "TODAY MY BEST FRIEND
SAVED MY LIFE." The friend who had
slapped and saved his best friend asked him,
"After I hurt you, you wrote in the sand and
now, you write on a stone, why?"
The other friend replied: "When someone
hurts us, we should write it down in sand
where winds of forgiveness can erase it
away. But, when someone does something
good for us, we must engrave it in stone
where no wind can ever erase it."
Cát và đá
Có chuyện kể rằng có hai người bạn đang
đi qua một sa mạc. Trong suốt cuộc hành
trình, họ có vài cuộc cãi vã, và một người
đã tát vào mặt người kia. Người bị tát rất
đau, nhưng không nói một lời, viết lên cát
rằng: "HÔM NAY NGƯỜI BẠN TỐT
NHẤT CỦA TÔI ĐÃ TÁT VÀO MẶT
TÔI." Họ tiếp tục đi cho đến khi tìm thấy
một ốc đảo, ở đó họ quyết định tắm.
Người bị tát, bị mắc kẹt ở một bãi lầy và
bắt đầu bị lún sâu, nhưng người bạn kia đã
cứu anh ta. Sau khi hoàn hồn vì suýt bị chìm sâu, anh ta viết lên một tảng
đá: 'HÔM NAY NGƯỜI BẠN TỐT
NHẤT CỦA TÔI ĐÃ CỨU SỐNG
TÔI". Người bạn, người đã tát và cứu
sống anh ta, hỏi: "Sau khi tớ đánh cậu, cậu
viết lên cát và giờ, cậu viết lên một hòn
đá, tại sao thế?"
Anh ấy trả lời: "Khi ai đó làm chúng ta tổn
thương, chúng ta nên viết nó lên cát và cơn
gió của sự tha thứ sẽ xoá mờ nó. Nhưng,
khi có ai đó làm điều gì tốt đẹp cho chúng
ta, chúng ta phải khắc nó vào đá để không
cơn gió nào có thể xoá nó đi được."