Chuyến giao hàng cuối cùng
Một cặp vợ chồng giàu có sửa soạn tổ chức bữa tiệc tân niên lớn tại nhà. Họ ra chợ để mua sắm mọi thứ cần thiết. Họ muốn buổi tiệc phải sang trọng nên không ngại mua những đồ vật và thức ăn mắc tiền. Sau khi mua tất cả những thứ cần thiết, họ gọi một người phu chở hàng để mang mọi thứ về nhà họ. Người phu chở hàng là một già trông ốm yếu với bộ quần áo rách rưới, có vẻ như rất nghèo và không kiếm đủ tiền để sống.
Cặp vợ chồng hỏi giá cả. Ông lão giao hàng cho biết giá chỉ có 20 đồng thôi, thấp hơn nhiều so với giá bình thường để giao một lượng hàng nhiều cỡ này. Tuy nhiên, cặp vợ chồng vẫn tiếp tục trả giá và cuối cùng thỏa thuận với ông lão với giá 15 đồng. Ông lão chở hàng đang cần có tiền nên đành phải chấp nhận số tiền nhỏ nhoi này.
Cặp vợ chồng rất vui vì đã mặc cả được giá rẻ. Họ trả tiền cho ông lão, rồi đưa địa chỉ để ông giao hàng tới nhà. Một lúc sau cặp vợ chồng về tới nhà nhưng chưa thấy đồ đạc của mình tới. Họ chờ một tiếng đồng hồ, rồi hai tiếng mà vẫn chưa thấy ông lão tới giao hàng.
Người vợ bắt đầu nổi giận với chồng, “Tôi đã nói với ông rồi, không nên tin ông già đó, nhưng ông không bao giờ nghe tôi. Một người thậm chí không thể kiếm được đủ tiền cho một bữa ăn mà ông giao cho hắn tất cả những thứ cần thiết để làm một bữa tiệc lớn. Tôi chắc chắn thay vì giao hàng tới đây, ông ta đã cao chạy xa bay rồi. Chúng ta phải ngay lập tức trở lại chợ hỏi thăm về ông già đó rồi đi báo cảnh sát”.
Hai vợ chồng lên đường đi tới chợ. Khi gần tới chợ, họ thấy một người chở hàng khác. Họ chặn người này lại để hỏi thăm về ông lão chở hàng và chợt thấy ông ta đang mang đồ đạc của họ trong xe! Người vợ giận dữ hỏi ông ta, “Tên trộm già kia đâu rồi? Đây là đồ đạc của chúng tôi và ông ta đáng lẽ phải mang tới cho chúng tôi. Phải chăng những tên trộm các ngươi đang mang đồ của chúng tôi đi bán?”
Người chở hàng trả lời, “Thưa bà, xin bà hãy bình tĩnh. Ông lão nghèo khổ kia đã bị bệnh từ tháng trước. Ông ấy thậm chí không kiếm đủ một bữa ăn trong ngày. Khi ông đang trên đường đưa những đồ đạc này tới cho ông bà, ông ta đã ngã quỵ dưới trời nắng gắt của buổi trưa. Ông đã đưa cho tôi 15 đồng để tôi chuyển lố hàng này. Những lời cuối cùng của ông ta là: “Tôi đã lấy tiền trước để giao hàng, xin bạn lấy số tiền này và giúp tôi đưa món hàng tới địa chỉ này”.
“Thưa bà, ông ta đói, ông ta nghèo, nhưng ông là một người thành thật. Tôi đang trên đường để hoàn thành chuyến giao hàng cuối cùng của ông lão tới nhà ông bà”. Sau khi nghe những lời này, người chồng ứa nước mắt và người vợ cảm thấy xấu hổ.