Ba con bò
Có ba con bò sống trên một đồng cỏ xanh tươi, một con màu trắng, một con màu đen và một màu nâu đỏ. Ba con bò sống rất hòa thuận với nhau. Chúng thường đi ăn cỏ chung và ngủ gần nhau.
Tới một ngày, con sư tử màu nâu đỏ của khu rừng gần đó tình cờ đi ngang qua. Sư tử đói bụng và đang đi tìm con mồi. Khi nhìn thấy những con bò, nó thật mừng rỡ, nhưng không thể tấn công vì chúng đang ở gần bên nhau. Vì vậy, sư tử đành phải nằm ở một gốc cây chờ đến khi các con bò rời xa nhau.
Ba con bò luôn ở cùng với nhau vì chúng biết rằng khi ở gần nhau thì không có con thú nào có thể tấn công chúng. Sư tử nằm phục kích ở gần đó trong hai ngày. Nhưng ba con bò vẫn ở gần nhau. Sư tử trở nên nóng ruột.
Sư tử liền nghĩa ra một kế. Nó tiến về phía các con bò và nói: “Chào các bạn quý của tôi? Các bạn có khỏe không? Tôi vẫn nghĩ về các bạn luôn nhưng vì bận rộn nên không thể đến thăm các bạn được”.
Hôm nay tôi tự nhủ: “Dù sao đi nữa cũng nên đến thăm các bạn”.
Con bò nâu đỏ trả lời: “Thưa ông, chúng tôi rất vui mừng gặp ông. Sự hiện diện của ông làm cho đồng cỏ này tươi đẹp hơn”.
Sư tử nói: “Tôi luôn nghĩ về các bạn và thậm chí còn tìm ra một bãi cỏ tươi tốt hơn cho các bạn”. Con bò nâu đỏ nói: “Thưa ông, ông thực sự có lòng tốt. Chúng tôi rất biết ơn”.
Trong khi đó hai con bò kia đều khó chịu trước thái độ của bò nâu đỏ, và buồn vì sự thiếu suy nghĩ của nó. Họ sợ rằng nó sẽ bị lừa.
Bò trắng và bò đen rỉ tai với nhau: “Rừng nào ở đây có đồng cỏ tươi tốt hơn vậy? Tại sao bò nâu đỏ tin những điều con sư tử nói? Chẳng lẽ nó không biết sư tử chỉ đi kiếm con mồi để ăn thịt sao?”
Bò nâu đỏ càng lúc càng thân thiện với sư tử hơn. Bò đen và bò trắng cố gắng khuyên nhủ nhưng không có kết quả.
Một hôm sư tử nói với bò màu nâu đỏ: “Bạn biết rằng màu lông của chúng ta là màu tối và màu của con bò trắng là màu sáng, và bạn cũng biết rằng màu sáng và màu tối trái ngược nhau. Hãy để tôi ăn thịt con bò trắng thì chúng ta sẽ không còn sự khác biệt và sẽ sống hài hòa với nhau hơn”.
Bò nâu đỏ đồng ý với lời nói của sư tử và giả vờ trò chuyện với bò đen để kéo nó ra xa, và để sư tử có thể ăn thịt bò trắng dễ dàng hơn. Bò trắng bị tách rời ra và bị giết chết.
Ba ngày trôi qua kể từ khi sư tử ăn thịt bò trắng. Sư tử bắt đầu đói bụng. Nó gọi bò nâu đỏ đang ăn cỏ gần đó lại.
Sư tử nói: “Màu lông của tôi và của bạn cùng màu nâu đỏ, nhưng màu đen thì không hợp với màu của hai ta. Tôi nghĩ sẽ rất tốt nếu trong rừng này sẽ chỉ còn màu của chúng ta”. Bò nâu đỏ đồng ý và tránh xa bò đen.
Sư tử liền nhảy tới ăn thịt bò đen. Bò nâu đỏ thấy thế thì vui mừng khôn tả. Nó đi rảo quanh cánh đồng và nhủ thầm: “Bây giờ chỉ có ta có màu lông của …”
Rồi vài ngày nữa trôi qua. Sư tử rống lên: “Bò nâu đỏ! Mày ở đâu?”
Bò nâu đỏ run rẩy chạy lại và nói: “Dạ, thưa ông. Tôi đây!”
Sư tử nói: “Hôm nay tới lượt ngươi. Hãy chuẩn bị sẵn sàng. Ta sẽ ăn thịt ngươi”.
Bò nâu đỏ vừa sợ hãi vừa hoảng hốt nói: “Sao vậy, thưa ông, tôi là bạn của ông? Tôi đã làm hết mọi điều ông muốn. Vậy tại sao ông lại đòi ăn thịt tôi?”
Sư tử lại rống lên: “Làm sao một con sư tử có thể làm bạn với một con bò?”
Cho dù bò nâu đỏ cầu xin hay nài nỉ bao nhiêu, sư tử cũng không chấp nhận.
Bò nói: “Thưa ông Sư tử, xin cho phép tôi nói vài lời trước khi bị ăn thịt”. Sư tử nói: “Được, nhanh lên!”.
Bò nâu đỏ kêu lên: “Tôi đã bị ăn thịt ngay vào hôm bò trắng bị ăn thịt. Tôi đã bị ăn thịt ngay vào ngày bò đen bị ăn thịt. Tôi đã bị ăn thịt vào ngày tôi làm bạn với ông”.
Sau đó, sư tử ăn thịt con bò nâu đỏ.