Tình yêu thời chiến – Mạc Phương

( Viết theo lời kể của một người lính năm xưa.
Em mong tình yêu của các anh chị trong thời chiến còn mãi với thời gian )
Chiến tranh đã qua rất lâu rất lâu.
Anh chiến sĩ chưa bao giờ quên nổi.
Nơi chiến trường…anh đã từng đánh đổi.
Hạnh phúc riêng…vì tổ quốc thân yêu.
Bức thư cuối cùng…anh viết cuối trời chiều.
Khi luồng bom tạm ngưng trong giây lát.
Nơi con đường bụi mù như bão cát.
Anh mong cô tìm người kề cận sẻ chia.
Nét mực nhòe… bờ mi ướt đầm đìa.
Bóng dáng nhỏ người anh yêu còn đó.
Anh và cô hai chiến trường ngược gió.
Bom đạn sới cày sự sống mong manh.
Anh không muốn trói hẹn ước ngọt lành.
Cô chờ đợi ngày đoàn viên xa ngái.
Nơi cô đến là chân đèo dài mãi.
Ngút tầng mây… dày đạc cả sương mù.
Cô góp phần khai phá vùng âm u.
Dạy chữ trong bản nghèo vùng sơn cước.
Hai tâm hồn đồng điệu niềm ao ước.
Đất nước hòa bình, em nhỏ lớn khôn.
Lỡ duyên tình đành mãi mãi vùi chôn.
Trong buồng tim cả một đời thương nhớ.
Về thăm quê trong nụ cười rạng rỡ.
Anh gắp lại cô mái tóc pha sương.
Bọn trẻ gọi ông, bà thật dễ thương.
Luồng ánh mắt vẫn nhìn nhau ấm áp.
Chiến tranh mà… bao cuộc tình mất mát.
Nhưng trong tim còn nguyên vẹn nghĩa tình.

( Viết theo lời kể của một người lính năm xưa.
Em mong tình yêu của các anh chị trong thời chiến còn mãi với thời gian )
Chiến tranh đã qua rất lâu rất lâu.
Anh chiến sĩ chưa bao giờ quên nổi.
Nơi chiến trường…anh đã từng đánh đổi.
Hạnh phúc riêng…vì tổ quốc thân yêu.
Bức thư cuối cùng…anh viết cuối trời chiều.
Khi luồng bom tạm ngưng trong giây lát.
Nơi con đường bụi mù như bão cát.
Anh mong cô tìm người kề cận sẻ chia.
Nét mực nhòe… bờ mi ướt đầm đìa.
Bóng dáng nhỏ người anh yêu còn đó.
Anh và cô hai chiến trường ngược gió.
Bom đạn sới cày sự sống mong manh.
Anh không muốn trói hẹn ước ngọt lành.
Cô chờ đợi ngày đoàn viên xa ngái.
Nơi cô đến là chân đèo dài mãi.
Ngút tầng mây… dày đạc cả sương mù.
Cô góp phần khai phá vùng âm u.
Dạy chữ trong bản nghèo vùng sơn cước.
Hai tâm hồn đồng điệu niềm ao ước.
Đất nước hòa bình, em nhỏ lớn khôn.
Lỡ duyên tình đành mãi mãi vùi chôn.
Trong buồng tim cả một đời thương nhớ.
Về thăm quê trong nụ cười rạng rỡ.
Anh gắp lại cô mái tóc pha sương.
Bọn trẻ gọi ông, bà thật dễ thương.
Luồng ánh mắt vẫn nhìn nhau ấm áp.
Chiến tranh mà… bao cuộc tình mất mát.
Nhưng trong tim còn nguyên vẹn nghĩa tình.
Nguồn: https://thuvientho.com/tinh-yeu-thoi-chien-mac-phuong-40411.html#ixzz77MehkZ5n