Thỏ và Rùa cuộc thi tranh giải
Bà con nghe bàn cãi gay go
Rùa kia vừa nặng vừa thô
To gan dự giải cuộc bò chặng xa
Thỏ chắc chắn, một nhà vô địch
Cuộc thi nhanh, Thỏ ít khi thua
Nay thi cùng với cụ Rùa
Vừa hài, vừa ngộ, lại vừa hay hay
Vạch xuất phát vẽ ngay chân suối
Đặng Rùa kia nhớ tới nguồn cơn
Đích cùng vạch đỉnh núi non
Để chi, khích lệ Rùa còn cố lên
Khi Rùa, Thỏ hai bên chuẩn bị
Tiếng cười to khích khí hai phe
Thỏ, lệnh xuất phát vừa nghe
Tìm ngay mấy Thỏ bạn bè, ăn chơi
“ Lão Rùa kia thuộc loài lú lẩn
Dám tham gia mặt trận anh tài
Dạy cho lão học một bài
Những loài chậm chạp cứ hay đua đòi ”
Rùa từ lúc hiểu rồi, bất tiện
Gắng sức mình, Rùa tiến từng phân
Cứ theo hướng núi bò dần
Không thèm ngơi nghỉ, chẳng cần ngó quanh
Thỏ biết rõ tài nhanh, tài phóng
Cứ vui chơi, lâu ngóng thử xem
Rùa bò lục cục, đen đen
Còn xa đích đến, Thỏ bèn ngủ trưa
Gặp bè bạn say sưa thấm mệt
Ngủ giấc ngon như chết tới chiều
Nhìn lên đỉnh núi thấy nhiều
Rùa con vẫy vẫy ra chiều tán dương
Biết khoảng cách, thời gian gay cấn
Thỏ giựt mình phóng thẳng như bay
Tới nơi cờ đã trao tay
Cụ Rùa nhận giải nằm ngay cột cờ