Đời Bác nuôi tâm hồn bằng phù sa sông Hậu
bằng giọt mồ hôi, nước mắt quê hương
ngày giặc đến
những chuyến đò Hậu Giang ngược xuôi
đưa niềm tin đến miền Hắc Hải
Thương tấm lưng còng người dân quê máu chảy
như nhận chính mình giọt mồ hôi nơi Ba – Son
ấp ủ đổi đời
cho phận người thoát khỏi lầm than
Nước Hậu Giang đưa ý chí Người chảy quanh năm
chảy đến nơi “địa ngục trần gian” Côn Đảo
chảy qua bao thác ghềnh lịch sử
chảy cuối đời… cho Người một lần về
nhìn cù lao, dòng sông nghĩa tình…
Bác lại ra đi…
Dòng Hậu Giang ôm cù lao bao đời vẫn chảy
vẫn trong
vẫn đời thanh bạch
cần kiệm áo khâu (*)
thấm sâu bài học cho đời
Quê Bác thời gian thắm sắc tươi
thế hệ nay mai nối tiếp đức Người
cho tâm hồn luôn trong, như Bác…
đứng hiêng ngang
mặc danh lợi bộn bề
Triệu Mai Hương