Trong vòm lá mới chồi non,
Chùm cam bà giữ vẫn còn đung đưa.
Quả ngon dành tận cuối mùa,
Chờ con, phần cháu bà chưa trẩy vào.
Giêng, hai rét cứa như dao,
Nghe tiếng chào mào chống gậy ra trông.
Nom đoài rồi lại ngắm đông,
Bề lo sương táp, bề phòng chim ăn.
Quả vàng nằm giữa cành xuân,
Mải mê góp mật, chuyên cần toả hương.
Bà ơi! Thương mấy là thương,
Vắng con, xa cháu tóc sương da mồi.
Bà như quả ngọt chín rồi,
Càng thêm tuổi tác, càng tươi lòng vàng.
(Võ Thanh An, Tiếng Việt lớp 3, tập 1, NXB Giáo dục, 1997)