Nước mắt người lính – Bảo Châu

Lại một lần nữa anh bước chân đi
Trong người anh không có gì quý giá
Chiếc ba lô hành trang mang tất cả
Đeo vai mình ca đựng nước cùng theo
Bước chân anh lội qua khắp núi đèo
Trong tiếng gió bám theo ùa se thắt
Bao đêm rồi anh nằm không chợp mắt
Anh uớc gì trời sắp đặt gặp nhau
Chiến tranh gây biết bao cảnh thương đau
Vợ xa chồng… màu tình yêu… đang chín…
Con xa Cha… khóc dòng… không thể nín…
Chia xa mà… bịn rịn lắm… ai ơi…
Đạn bon nổ nhấn chìm khắp muôn nơi
Bạn bè anh đã nằm phơi đất lạnh
Còn mình anh người thương binh không mạnh
Mang trên người bao mảnh đạn còn ghim
Ước mơ xanh… bom đạn diệt nhấn chìm
Anh lặng lẽ lên đường tìm đồng đội
Bước chân đi dường như đang bước vội
Vì đời anh… nhịp sống nối…mong manh…
Đồng đội ơi… các bạn nằm đất lành
Hãy lên tiếng để anh chia hơi ấm
Mồ hôi anh giọt đã rơi lấm tấm
Nấc nghẹn ngào!… anh cào đất!… gọi tên!…
Bạn yêu ơi… nằm trên tấm vải mền
Hãy yên giấc anh không quên cầu khẩn
Nhiều bạn nữa được bạn yêu chỉ dẫn
Miệng mỉm cười… mắt anh đẫm lệ tuôn…
Gặp bạn rồi lòng anh vẫn cứ buồn
Vì bom đạn cướp luôn nhiều bạn khác
Giờ bạn, anh hai phương trời thất lạc
Anh một mình… như chim vạc… trong đêm…
Nguồn: https://thuvientho.com/nuoc-mat-nguoi-linh-bao-chau-40388.html#ixzz77MimhDh5