Nếu một ngày không đến với Thơ,
Chắc là xúc cảm hóa già trơ,
Vốn liếng ngữ ngôn thành sáo rỗng,
Bi hoài vô cảm mọi ước mơ.
Nếu một ngày không đến với Thơ,
Ta cảm bao nhiêu trái tim chờ,
Bằng hữu tìm nhau từng thi cảm,
Bồi hồi mong đợi giọt sương Thơ.
Nếu một ngày không đến với Thơ,
Hồn ta buồn lạnh nỗi chơ vơ.
Cơm ăn có thể ta đành nhịn,
Không thể nhịn lòng xa vắng Thơ.
…
Sẽ chẳng bao giờ “NẾU” mãi đâu,
Với ta Chung thủy – Vẹn trước sau,
Thơ mãi hòa chung dòng huyết quản,
Mãi thấm nghĩa đời, mãi truyền lưu.
