Xao xuyến buổi đầu đến với Thơ,
Đầm Sen tao ngộ buổi tinh mơ.
Bách bộ dưỡng sinh đàm thơ phú,
Đã mười năm ấy mãi đến giờ.
“Hương sen” ngát tỏa mọi bến bờ,
Vẫy gọi bạn tình đến vui thơ.
Cao lão thấy lòng như trẻ lại,
Về thời oanh liệt trong ý thơ.
Mười năm ghi nhớ bao tầng lớp,
Năm tháng ra đi với cuộc đời.
Vẫn nhớ thương sao từng khuôn mặt,
Vần thơ như vẫn ánh mắt cười.
Cuộc sống khỏe vui đời hưu trí,
Vần thơ làm bạn luận nhân tâm.
Vẫn say bầu máu hồn nghệ sĩ,
Lời thơ vang mãi khúc thăng trầm.
Chẳng mơ “Hiền triết” với “Thi nhân”,
Về đây thân ái nét nhân quần.
Đón ánh mắt cười lòng vui lạ,
“Bàn đào Thượng uyển“ đón tình nhân.
Cứ hãy thả lòng đón “Bách niên”,
Vui này nào kém cõi thần tiên.
Thượng giới có khi còn ghen đấy
Muốn về Hội ấy, thỏa ước nguyền!