Mẹ
(Tác giả: Hạnh Ngọc)
Trải cuộc đời nặng những lo toan
Vầng trán rộng hằn sâu vất vả
Gió sương ngang bạc màu tóc mẹ
Tháng năm dài trăng khuyết lưng cong
Gió vô tình lay ngọn lửa hồng
Thân cò lả bay qua giông tố
Quãng đường xưa vượt ngàn gian khổ
Ghép vụn lành để ấp iu con
Ánh dương tà dần xuống đầu non
Lo đêm đông lạnh tràn ngõ vắng
Sợ bấc phủ nếp nhà trầm lặng
Sợ mây che khuất dạng trăng ngà
Mong an lành trên khắp gần xa
Chữ cù lao chưa tròn ân trả
Biển bao la tạc lòng ghi dạ
Nghĩa một đời nguyện khắc tim con.