Xưa có một chàng mồ côi cha mẹ nhưng chẳng chịu học hành, làm lụng gì cả. Hàng ngày anh ta cứ nằm ngửa dưới gốc cây sung, há miệng thật to, chờ cho sung rụng vào thì ăn.
Nhưng đợi mãi mà chẳng qua sung nào rơi trúng miệng. Bao nhiêu quả đều rơi chệch ra ngoài.
Chợt có người đi qua đường, chàng lười gọi lại, nhờ nhặt sung bỏ hộ vào miệng. Không may, gặp phải một tay cũng lười. Hắn lấy hai ngón chân cặp quả sung, bỏ vào miệng cho chàng lười. Anh chàng bực lắm, gắt:
– Ôi chao! Người đâu mà lười thế!
Truyện cười dân gian Việt Nam
Nguồn: Tiếng Việt 2, tập 1, trang 109, NXB Giáo dục – 2011