Năm 1951, theo yêu cầu công việc, một cán bộ ở cơ quan Trung ương được cử đến đánh máy cho Bác. Lúc đó, người đang dịch cuốn “Tỉnh ủy bí mật” của nhà văn Liên Xô Phêrôđốp từ tiếng Pháp ra tiếng Việt. Bác làm việc rất cẩn thận, nhiều đoạn dịch xong, Bác dừng lại hỏi đồng chí đánh máy có hiểu không? Nếu đồng chí đó trả lời chưa hiểu thì Bác lại dịch lại với từ ngữ giản dị hơn câu văn ngắn gọn hơn cho đến khi người cán bộ đó hiểu được mới thôi.
Thấy Bác vất vả suy nghĩ tới từng từ, từng chữ, từng dấu chấm dấu phảy, đồng chí đánh máy tỏ vẻ sốt ruột. Nhận biết được sốt ruột ấy, Bác nói: Chúng ta đang dịch sách để cho cán bộ và dân đọc, nên đồng chí chưa hiểu thì đa số cán bộ và nhân dân cũng chưa hiểu. Dịch cho dân xem, dân đọc, nếu chưa hiểu thì phải dịch lại cho mọi người hiểu chứ.