Bác Hồ là thế đấy
Thời chống Mỹ. Một buổi trưa, Hồ Chủ tịch đang chuẩn bị nằm nghỉ thì cần vụ vào báo cáo Bác là có khách. Khách là một cụ già ở Hưng Yên. Cùng đi với cụ có một vị lãnh đạo tỉnh. Trên xe còn có một thùng cá khá nặng.
- Thưa Bác, cháu xin thay mặt bà con ở địa phương lên thăm sức khỏe Bác và có ít cá mới đánh đem lên biếu Bác. Cá loại này là cá tiến nổi tiếng ở đầm Dạ Trạch đấy ạ!
- Thưa cụ, cụ ngang tuổi tôi, xin cụ đừng xưng hô như thế!
- Vâng, nếu cụ cho phép…
- Ao nhà ta có rộng không mà cụ thả được nhiều cá vậy?
- Dạ thưa cụ, đây là cá của hợp tác xã.
- Cá của hợp tác xã là tài sản chung của bà con, phải để bà con dùng chứ!
- Thưa cụ, nhờ có ông lãnh đạo tỉnh giao cho nên lần đầu tiên tôi mới được gặp Cụ Chủ tịnh nước, thật may mắn cho tôi quá. Còn cá, đã trót mang lên đây rồi, xin Cụ vui lòng nhận cho, chúng tôi khỏi phải đem về.
Hồ Chủ tịch cho mời ông cán bộ phụ trách nhà bếp lên gặp Người.
Loại cá này ở chợ Bắc Qua bán bao nhiêu một cân?
Thưa Bác, một cân giá…
- Vậy chú cân lên xem tất cả là bao nhiêu cân, coi như nhập vào nhà bếp của cơ quan. Và chú tính xem bao nhiêu tiền để gửi cụ cầm về.
Quay sang vị khách quý Hưng Yên, Hồ Chủ tịch ân cần nói:
- Tôi xin đa tạ tấm lòng của cụ và bà con xã nhà đối với tôi. Quà cụ và bà con cho, tôi nhận rồi, còn đây là số tiền tôi gửi cụ đem về nộp vào quỹ hợp tác xã.
Trích theo “Những mẩu chuyện về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”
Biết cách và có quyết tâm
Sau Đại hội liên hoan anh hùng, chiến sĩ thi đua toàn quốc miền Nam lần thứ nhất, A vai cùng Tạ Thị Kiều, Huỳnh Văn Đảnh, Trần Dưỡng, Lê Chí Nguyện được Bộ chỉ huy quân sự Miền cho ra thăm miền Bắc. Trong chuyến đi này các anh, chị được vinh dự gặp Bác Hồ tại Phủ Chủ tịch.
Thấy Bác, các anh, chị chạy ùa đến vây quanh Người. Chị Kiều ôm Bác đi một bên còn bên kia là A Vai. Bác không nói gì nhưng cả hai đều khóc. Bác vẫn đi từng bước khoan thai và nhẹ nhàng, Bác bảo:
- Các cháu ra thăm Bác sao lại khóc? Phải vui lên chứ! Nào, các cháu cười lên cho Bác vui!
Cả đoàn cùng cười nhưng đúng là cười ra nước mắt.
Vừa đi Bác vừa hỏi anh em về chuyện đi đường, về tình hình mọi mặt của đồng bào nơi các anh, chị chiến đấu. Ai nấy đều hết sức ngạc nhiên khi thấy Bác biết rất nhiều chuyện trong này, ngay cả những chuyện cụ thể trong vùng chúng tôi sống mà chúng tôi cũng không biết… Đến giữa vườn cây Phủ Chủ tịch, Bác đưa tay làm hiệu cho anh em trong đoàn ngồi xuống.
Nhìn sang phía chị Kiều, Bác hỏi về đội quân tóc dài ở vùng Bến Tre. Đoạn quay sang A Vai hỏi:
- Cháu A Vai là người dân tộc, tình hình nhân dân trong vùng cháu sống ra sao? Có gì khó khăn lắm không?
A Vai đứng dậy thưa với Bác:
- Bà con dân tộc Vân Kiều, Tà Ôi, Cà Tu và dân tộc Pa Cô của cháu trước đây sống trong thời Pháp thuộc và bọn Mỹ - ngụy đều nghẹt thở, có mắt như mù, không ai biết chữ. Chúng nó còn tìm mọi cách phá khối đoàn kết giữa các dân tộc. Từ ngày cách mạng về, các dân tộc có đoàn kết giúp nhau học tập, sản xuất, chiến đấu!
Bác dịu dàng bảo:
- Thế là tốt. Riêng lần này ra Bắc cháu phải cố học. Bác nghe cháu nói chưa thạo tiếng Kinh. Cháu nói Bác nghe được chứ mọi người chưa hiểu hết đâu. Chữ “cho” cháu nói ra chữ “chó” ai hiểu được.
Tất cả mọi người cùng cười.
Chiều hôm ấy, A Vai cùng các bạn được ăn cơm với Bác. Trước khi ăn, Bác giới thiệu từng món ăn, rồi Bác bảo:
- Các cô, các chú phải ăn thứ tự. Ăn hết món này đến món khác. Không nên ăn lung tung, bỏ thừa thức ăn lãng phí.
Sau đó Bác kể cho cả đoàn nghe về cuộc đời hoạt động của Bác, từ lúc ở Sài Gòn ra đi, Bác thấy nhân dân ta khổ cực thế nào? Khi về nước phong trào khó khăn ra sao? Chuyện thành lập Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân, v.v… Bác chỉ tay về phía Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói:
- Đó, ông chỉ huy Giải phóng quân đầu tiên đó.
Đại tướng và mọi người đều cười vui vẻ.
Năm 1966, A Vai lại được gặp Bác, Bác căn dặn: Cháu học một thời gian rồi mà vẫn chưa thạo tiếng phổ thông. Đừng ham học nhiều. Một ngày học 5 chữ thôi, nhưng phải nhớ thật chắc. Hai ngày cộng lại được 10 chữ. Học tràn lan thì không nhớ gì hết. Có công mài sắt có ngày nên kim, việc học tập cũng thế. Biết cách học, có quyết tâm thì nhất định học được.
Trở lại miền tây Thừa – Thiên trong những ngày nóng bỏng của Tết Mậu Thân, A Vai đã vận dụng những điều Bác dạy trong thực tiễn chiến đấu của mình. Anh rút ra kết luận: “ Nếu có quyết tâm và biết cách đánh, vẫn có thể đánh Mỹ được và nhất định sẽ đánh thắng Mỹ”.