Phong trào thanh niên xã hội chủ nghĩa mới bắt đầu ở Trung Quốc từ năm 1920. Nhưng từ đó và chỉ có từ đó thì những thanh niên mácxít, những thanh niên vô chính phủ chủ nghĩa, những nghiệp đoàn xã hội chủ nghĩa và những công đoàn mới gia nhập các hội liên hiệp. Và chỉ từ tháng 11 năm 1921, những thanh niên cộng sản mới thành lập được các tổ chức độc lập của họ. 5 nghìn thanh niên đã tập hợp dưới ngọn cờ búa liềm. Hồi tháng 5 năm 1922, họ triệu tập Đại hội toàn Trung Quốc. 16 diễn giả đã lên phát biểu trên diễn đàn Đại hội. Họ đã bầu ra một Ban chấp hành gồm 25 đại biểu, thay mặt cho 15 tổ chức, và 2 đại biểu thay mặt cho các thanh niên ở ngoài nước. Họ thông qua một bản điều lệ gồm 35 điểm.
Đại hội kêu gọi các công nhân và lao động toàn Trung Quốc, các sinh viên, các thanh niên nam nữ, tất cả những người có tư tưởng độc lập, các binh lính cũng như cảnh sát.
Cương lĩnh của tổ chức đó gồm có 4 phần sau đây:
A. Về chính trị
1. Đấu tranh giai cấp.
2. Quyền đầu phiếu.
3. Quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do bãi công.
B. Về kinh tế
1. Ngày lao động (6 giờ cho những thanh niên 18 tuổi trở xuống, 8 giờ cho những người đã đủ tuổi thanh niên).
2. Tuần lễ nghỉ một ngày.
3. Bỏ chế độ hợp đồng cá nhân ký giữa chủ và thợ.
4. Bảo hộ lao động cho công nhân.
5. Lao động ngang nhau thì trả lương ngang nhau.
C. Về giáo dục
1. Giáo dục xã hội ở nhà nước: dùng các cuộc nói chuyện, các báo chí để tuyên truyền những tư tưởng cộng sản chủ nghĩa,
2. Giáo dục chính trị bằng các cuộc nói chuyện, các sách báo, và các cuộc thảo luận về đấu tranh giai cấp.
D. Về việc giáo dục ở nhà trường
Sửa đổi chương trình giáo dục, giáo dục phổ thông bắt buộc, v.v..
Đại hội kết thúc bằng bài "Quốc tế ca".
Nguyễn Ái Quốc
T.B. Mãi khi tới Pari, chúng tôi mới nhận được số báo Tiền phong đầu tiên, viết bằng chữ Trung Quốc.
Báo L'Humanité, ngày 19-8-1922.
Nguồn tin: (Sưu tầm)