Hồi ấy Ban Tài chính Quản trị Trung ương mua về một số xe Vol-ga đời mới, có ý định thay xe cho các đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị. Đồng chí Lê Đức Thọ quen sống giản dị, không muốn dùng của công sang trọng, tốn kém. Suốt nhiều năm đồng chí chỉ dùng chiếc xe Lada màu sữa nhạt. Khi bàn về phân phối xe, đồng chí nói: Tại sao các đồng chí trong Bộ Chính trị, các đồng chí trong Trung ương không đi xe Lada, vừa nhỏ, vừa đỡ tốn xăng? Xe Vol-ga giá đắt, lại tốn nhiều xăng (lúc đó xe Lada 90 ngàn rúp, xe Vol-ga là 120 ngàn rúp; xe Lada đi 100km/9 lít xăng, xe Vol-ga tốn 12-15 lít. Sau này, tôi thấy hầu hết các đồng chí Bộ Chính trị đều đi xe Lada như đồng chí Trường Chinh, Tố Hữu, Nguyễn Thanh Bình, Nguyễn Đức Tâm… tấm gương ấy đã tác động tới nhiều đồng chí Trung ương. Chiếc xe Lada của đồng chí Lê Đức Thọ theo đồng chí đi đến cuối đời…
Tôi cũng thường được đồng chí dặn dò: Đi công tác địa phương đừng để phải đưa, đón. Vào năm 1985, đồng chí đi Huế thăm các di tích thời chống Mỹ, công an tỉnh bèn đưa xe cảnh sát dẫn đường, đồng chí đã yêu cầu thông báo là chỉ cần người dẫn đường đi cùng xe với đồng chí. Nhưng xe công an được lệnh bảo vệ vẫn đi theo. Nhiều lần đồng chí nói với lái xe của mình tìm cách đi đường khác. Khi về, đồng chí nói với các đồng chí ở địa phương: Nên tin vào dân và tìm cách khác để bảo vệ.