Một năm sau, ngày 6-3-1947, khi cuộc kháng chiến toàn quốc đã bước qua tháng thứ 3, gặp gỡ những người làm việc gần mình, Bác giải thích: “Sức ta bây giờ như chàng trai mười sáu mà sức giặc bây giờ như một lão già quỷ quyệt, độc ác. Nếu ta cậy sức đánh bừa thì sao chắc thắng được. Phải vừa đánh vừa nuôi sức mình cho khỏe lên... Khi sức ta đã khỏe, giặc suy yếu dần, ta mới lừa thế quật ngã nó, như vậy mới chắc thắng. Cho nên kháng chiến trường kỳ mới nhất định thắng lợi”. Và những người giúp việc gần Bác nhất từ đó mang các tên: Kháng, Chiến, Trường, Kỳ, Nhất, Định, Thắng, Lợi.