Ngày 6-2-1958, Bác đang tiến hành chuyến thăm lịch sử nước Cộng hòa Ấn Độ. Tại thủ đô New Delhi, Bác dự buổi tiệc trà của “Ủy ban đón tiếp Hồ Chủ tịch”. Đáp lại lời ca ngợi của chủ nhà, Bác nói: “Tôi không phải là anh hùng. Chính những người dân Việt Nam và Ấn Độ đã đoàn kết đấu tranh giành lại tự do và độc lập cho Tổ quốc mình, đó mới là những người anh hùng thật...”. Tối hôm đó, tại lễ chiêu đãi do Tổng thống Ấn Độ tổ chức, Bác đã xin phép không ngồi trên chiếc “ngai vàng” mà chủ nhà dành vị trí danh dự cho khách, với lý do: “Tôi muốn được bình đẳng với mọi người”. Và trong đáp từ trước các nhà lãnh đạo của quốc gia đang đóng vai trò Chủ tịch Ủy ban Quốc tế giám sát việc thực hiện Hiệp định Genève 1954, Bác lại khẳng định: “Đã từ lâu nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, không ai có thể chia cắt được. Chúng tôi kiên quyết phấn đấu để thực hiện thống nhất đất nước trên cơ sở độc lập và dân chủ bằng phương pháp hòa bình”.