Ngày mùng 1 Tết Quý Mùi (1943), bài thơ “Mừng năm mới” đến với dân chúng cả nước đang sục sôi khí thế như một dự báo về thời cơ cách mạng:“Một nghìn chín trăm bốn mươi ba/ Năm mới tình hình hẳn mới a/ Đông Á chắc rồi Tàu thắng Nhật/ Tây Âu nhất định Đức thua Nga/ Nhân dân các nước đều bùng dậy/ Cách mệnh nhiều nơi sẽ nổ ra/ Đức, Nhật chết, rồi Tây cũng chết/ Ấy là cơ hội tốt cho ta/ Ấy là cơ hội tốt cho ta/ Cơ hội này ta chớ bỏ qua/ Phấn đấu hy sinh đừng quản ngại/ Tuyên truyền tổ chức phải xông pha/ Đồng tâm một triệu người như một/ Khởi nghĩa ba kỳ dậy cả ba/ Năm mới quyết làm cho nước mới/ Non sông Hồng Lạc gấm thêm hoa”.
Ngay trong ngày mùng 1 Tết, Bác viết thư gửi Hội nghị Nông vận và Dân vận toàn quốc, một lần nữa xác định: “Nông dân lao động là một lực lượng rất to lớn của dân tộc, một đồng minh rất chắc chắn của giai cấp công nhân. Muốn kháng chiến thắng lợi, kiến quốc thành công ắt phải dựa vào quần chúng nông dân”.