Tháng 1-1947, nhân danh Chính phủ, Bác viết thư cho các chiến sĩ Vệ quốc đoàn, Tự vệ và Dân quân toàn quốc. Tựa như một bài hịch động viên binh sĩ, bức thư viết:
“Từ 10 tháng chạp, thực dân Pháp đánh úp ta, các anh em là những người đầu tiên, lập tức đứng lên chiến đấu. Sau 85 năm nước ta bị chiếm, các anh em là những người đầu tiên đứng lên đánh Pháp một cách nhất tề, khắp Bắc, Trung, Nam.
Vẻ vang thay! Cái nhiệm vụ của anh em. Ăn gió nằm sương, xung phong hãm trận, các em không quản gian lao. Máu trôi lửa cháy, mưa đạn rừng bom, các em không quản nguy hiểm. Các anh em chỉ biết đua nhau giết giặc.
Oanh liệt thay! Cái tráng khí của anh em. Càng đánh càng mạnh, kinh nghiệm càng nhiều. Khi thắng không kiêu, khi lui không nản! Các anh em quyết kháng chiến cho đến thắng lợi!
Mặc kệ tàu bay, thiết giáp, các anh cứ tiến lên, cứ xông vào! Anh dũng thay: Lòng quyết thắng của anh em. Các chiến sĩ là đàn con anh hùng của Tổ quốc. Các chiến sĩ quyết đem xương máu để giữ vững non nước Lạc Hồng!
Các chiến sĩ cứ tiến lên! 20 triệu đồng bào đang hoan hô anh em và quyết làm hậu thuẫn cho anh em. Chính phủ luôn nhớ đến anh em...”.