Ngày 28-1-1941, trên đường về nước, bác dừng lại bên cột mốc biên giới Việt – Trung số 108 tại xã Trường Hà (Hà Quảng tỉnh Cao Bằng). Như thế là đúng 30 năm kể từ mùa Hè năm 1911 xuống bến Cảng Nhà Rồng ở phương Nam để rời Tổ quốc ra đi, lúc này Bác lại trở về từ một địa đầu phương Bắc khởi động cho cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc bước vào một thời kỳ quyết định.
Chỉ 5 năm sau, ông Ké trên chiến khu năm nào nay đã trở thành vị nguyên thủ quốc gia. Ngày 28-1-1946, trên báo Cứu Quốc, đăng bài báo ký tên “Hồ Chí Minh” có tựa đề là “Tự phê bình”, kiểm điểm lại tình hình đất nước sau 4 tháng phấn đấu không biết mệt mỏi của nhân dân và Chính phủ. Tuy đã đạt được nhiều thành tựu, nhưng trong văn kiện này, người đứng đầu chính phủ tự nhận:
“Trước hoàn cảnh khó khăn đó, đồng bào đã cố gắng, người giúp sức, kẻ giúp tiền. Còn tôi thì lo lắng đêm ngày để làm tròn nhiệm vụ của mình sao cho khỏi phụ lòng đồng bào toàn quốc. Chỉ vì tôi tài hèn, đức mọn, cho nên chưa làm đầy đủ những sự mong muốn của đồng bào... Chính phủ do tôi đứng đầu chưa làm việc gì đáng kể cho nhân dân ”.
“Có thể nói rằng: những khuyết điểm đó là vì thời gian còn ngắn ngủi, vì nước ta còn mới, hoặc vì lẽ này lẽ khác. Nhưng không, tôi phải nói thật: những thành công là nhờ đồng bào cố gắng. Những khuyết điểm kể trên là lỗi tại tôi. Người đời không phải là thánh thần, không ai tránh khỏi khuyết điểm. Chúng ta không sợ khuyết điểm, nhưng chỉ sợ không biết kiên quyết sửa nó đi. Từ nay, tôi mong đồng bào ra sức giúp tôi sửa chữa những khuyết điểm đó bằng nhiều cách, trước hết là bằng cách thi hành cho đúng và triệt để những mệnh lệnh của Chính phủ. Vận mệnh nước ta ở trong tay ta. Chúng ta đồng tâm nhất trí, trên dưới một lòng, thì chúng ta nhất định thắng lợi”.
Ngày 28-1-1958, Bác đến thăm và nói chuyện tại Trường Công an Trung ương: “Chủ nghĩa cá nhân như vi trùng đẻ ra nhiều bệnh khác: sợ khó, sợ khổ, tự do chủ nghĩa, vui thì làm, không vui thì không làm, thích thì làm, không thích thì không làm... Muốn phục vụ nhân dân tốt thì phải đi đường lối quần chúng. Được nhân dân tin, yêu, phục thì việc gì cũng làm được...” và tặng mấy câu văn vần:“Đoàn kết, cảnh giác / Liêm, chính, kiệm, cần / Hoàn thành nhiệm vụ / Khắc phục khó khăn / Dũng cảm trước địch / Vì nước quên thân / Trung thành với Đảng / Tận tụy với dân”.
Ngày 28-1-1960 là mồng 1 Tết Canh Tý, Bác Hồ gửi “thơ mừng năm mới”: “Mừng nước ta 15 năm Xuân xanh! / Mừng Đảng chúng ta 30 tuổi trẻ! / Chúc đồng bào ta đoàn kết thi đua / Xây dựng miền Bắc xã hội chủ nghĩa / Chúc đồng bào ta bền bỉ đấu tranh / Thành đồng miền Nam vững bền mạnh mẽ / Cả nước một lòng, hăng hái tiến lên / Thống nhất nước nhà, Bắc Nam vui vẻ!”.