ngày 24-1-1931, giữa lúc cao trào Xô Viết Nghệ Tĩnh đang dâng cao ở Việt Nam thì ở nước Nga, Nguyễn Ái Quốc viết văn kiện “Phong trào cách mạng ở Đông Dương”. Bài viết biểu dương cao trào đấu tranh của giới công, nông, lên án tội ác thực dân, phong kiến và kêu gọi: “Nhiệm vụ cấp thiết của giai cấp vô sản thế giới, đặc biệt là giai cấp vô sản Pháp, là chìa bàn tay hữu nghị anh em và giúp đỡ tới Đông Dương, để chứng tỏ tình đoàn kết thực sự và tích cực của họ. Đông Dương bị áp bức và cách mạng cần điều ấy!”.
16 năm sau, vào dịp Tết Đinh Hợi 1947, Bác viết riêng một bức “Thư chúc tết đồng bào và chiến sĩ Nam bộ”. Để đả phá luận điệu tuyên truyền của thực dân rằng nếu thống nhất thì những người theo Pháp sẽ bị khủng bố; người Nam sẽ bị người Bắc cai trị; chính phủ chỉ toàn Việt Minh, bức thư nêu rõ:
“...Một dân tộc đã tự cường, tự lập, dân chủ cộng hòa thì không làm những việc nhỏ nhen, báo thù báo oán... Trong nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, từ làng xã đến toàn quốc, những người chức trách đều do dân cử ra. Dân tin cậy ai thì người ấy trúng cử và bổn phận những người trúng cử là làm đầy tớ công cộng cho dân chứ không phải làm quan phát tài... Trong chính phủ có đủ những người thuộc các đảng phái, như Đảng Dân chủ, Đảng Xã hội, Đảng Quốc dân, Đồng Minh hội, lại có cả những người không thuộc đảng phái nào. 5 vị bộ trưởng và thứ trưởng quê quán ở Nam bộ... Sự thật chỉ đơn giản có thế, mong đồng bào hiểu rõ, chớ mắc lừa thực dân”.
Ngày 24-1-1951, Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi thư cho Nha Bình dân học vụ, thông báo việc nhà nước tặng Huân chương kháng chiến cho phong trào xóa nạn mù chữ. Trong thư, Bác biểu dương: “Từ ngày nhân dân ta nắm quyền đến nay, 13 triệu đồng bào đã hết mù chữ. Những thành tích ấy đều do tinh thần yêu nước mà ra. Nhưng chúng ta phải cố gắng hơn nữa, phải làm thế nào cho trong một thời gian gần đây, tất cả đồng bào Việt Nam từ 8 tuổi trở lên đều biết đọc biết viết, ngày ấy mới là hoàn toàn thắng lợi trên mặt trận diệt giặc dốt”.
Cách đây 46 năm, ngày 24-1-1963, là ngày 29 Tết Quý Mão, buổi sáng vị nguyên thủ quốc gia đã “vi hành” thăm chợ Đồng Xuân. Trong bộ quần áo gụ đã bạc màu, ngoài khoác áo mưa vải bạt, cổ quàng khăn len, mắt đeo kính trắng và chân đi dép cao su, Bác cùng 2 cảnh vệ đi thăm cảnh đồng bào sắm tết. Tối hôm ấy, Bác lại đi thăm và chúc tết một số nơi, trong đó có gia đình bác sĩ Hồ Đắc Di.
Ngày 24-1-1966, Bộ Chính trị bàn về công tác đấu tranh ngoại giao và các phương án chọn nơi tiến hành đàm phán Việt - Mỹ. Tại cuộc họp này, Bác tiên liệu “Mỹ có thể sẽ ném bom miền Bắc, thậm chí cả Hà Nội, Hải Phòng, vì vậy không được chủ quan”. Dự báo sớm ấy đã giúp quân dân ta chủ động phòng chống thắng lợi.