Ngày 15-3-1924, trả lời phỏng vấn nhà báo Giôvanni Giécmanettô (báo L’ Unita của Đảng Cộng sản Italia), Nguyễn Ái Quốc tự giới thiệu về mình: “Tôi là người An Nam, bị Pháp cai trị, học sinh Trường Đại học Phương Đông ở Mátxcơva”.
Người được phỏng vấn cho biết chính những tờ báo có nội dung chống đối chính phủ thực dân xuất bản ở Pháp đọc được ở Việt Nam đã khiến “tôi nẩy ra ý muốn sang xem mẫu quốc ra sao” và bày tỏ niềm hy vọng vào nước Nga Xô-viết: “Nhiều người đã hiểu tình trạng kém cỏi của chúng tôi, nhưng chưa có ai, trừ những người làm cách mạng Nga chỉ cho chúng tôi con đường đi đến giải phóng... Chính đồng chí Itlitxơ (Lênin) thân mến của chúng tôi đã nêu lên những đề án và hướng dẫn chúng tôi đi những bước đi đầu để làm cho chúng tôi có khả năng cùng tiến bước với giai cấp vô sản thế giới”.
Cũng trong ngày hôm ấy, Nguyễn Ái Quốc viết thư gửi Chủ tịch Quốc tế Cộng sản Zinoviev đề nghị được gặp “để tôi thảo luận với đồng chí về tình cảnh những thuộc địa của Pháp”.