Ngày 11-1, dưới cái tên Tống Văn Sơ, Nguyễn Ái Quốc đang chuẩn bị cho chuyến trở về nước Nga xô viết. Bị bắt từ 6-6-1931 khi đang hoạt động ở Hồng Công, qua 9 phiên xét xử, được sự giúp đỡ của một số luật sư tiến bộ người Anh trong đó có ông Loseby, ngày 28-12-1932, Nguyễn Ái Quốc được thả tự do.
Lập luận của các luật sư là bộ máy cảnh sát và tư pháp của Hồng Công đã vi phạm bộ “Luật bảo thân” (Habeas Corpus). Từ thời điểm đó đến ngày 11-1-1933, được sự giúp đỡ của những luật sư Anh và một số cơ sở cách mạng của người Việt Nam, Trung Quốc, Nguyễn Ái Quốc tìm cách rời Hồng Công tiếp tục hoạt động trong chuyến tàu khởi hành vào ngày hôm sau trên hành trình đến nước Nga, nhưng ghé qua cảng Singapore.
Ngày 11-1-1946 từ Thái Bình, Bác đi thăm tỉnh Nam Định. 7 giờ sáng, đông đảo nhân dân đã tề tựu trước Ủy ban Hành chính thành phố nghe vị Chủ tịch nước nói chuyện với đồng bào về những nhiệm vụ kháng chiến, cứu đói. Sau đó Bác đến thăm và chia quà cho trẻ em ở trại mồ côi Nam Định.
Tại đây, Bác cảm động nói với bà phước: “Tôi ghé qua đây thăm bà và các cháu. Tôi thay mặt các cháu không cha, không mẹ đó cảm ơn bà đã trông nom chúng như một người mẹ. Chúng tội tình gì mà tội nghiệp quá”. Rời Nam Định, Bác đi thăm Phủ Lý và nói chuyện với dân chúng đến chào đón vị Chủ tịch nước.
Theo hồi ký của một sĩ quan Mỹ trong đơn vị Tình báo chiến lược của Mỹ (OSS) mang bí danh “Con Bò” là Georges Wickes đang đóng tại Sài Gòn được lệnh ra Hà Nội vào đầu năm 1946 để thực hiện cuộc phỏng vấn người đứng đầu nhà nước Việt Nam. Sau đó, Wickes đã viết một bức thư gửi cho mẹ nói về cảm nhận của mình đối với nhân vật lần đầu được tiếp xúc (bức thư về sau được công bố khi tác giả đã trở thành một giáo sư đại học). Thư viết:
“Ông Hồ mặc quân phục, nhưng một cách giản dị không có bất kỳ phù hiệu nào. Khi hỏi rằng ông có phải là người cộng sản không? Ông Hồ không hề giấu giếm sự thật. Nhưng khi hỏi rằng phải chăng điều đó có nghĩa là Việt Nam sẽ trở thành đất nước cộng sản, ông nói rằng ông không phải là người xác định điều này, bản sắc chính trị của đất nước phải được quyết định bởi nhân dân... Hồ Chí Minh hoàn toàn giống vị thánh tử vì đạo và trong thực tế ông đã cống hiến hầu như toàn bộ 60 năm kỳ diệu của đời mình cho sự nghiệp của dân tộc...
Và khi được hỏi rằng Hồ Chí Minh là một người như thế nào? Con sẽ mô tả ông như sự kết hợp giữa Thánh Francis xứ Assisi và Abraham Lincoln” (Thánh Francis là vị thánh biểu trưng cho tình nhân ái, chống bạo lực và thân thiện với thiên nhiên; còn A.Lincoln là vị tổng thống đoàn kết toàn dân xây dựng thể chế dân chủ của Hoa Kỳ).