NHỚ ....
Chốn ấy bốn mùa tràn cỏ dại
Với tràm xanh thơm mấy dải rừng
Hồ phía tây từng chiều lặng gió
Mặt trời chiều xuống đỏ rưng rưng .
Chốn ấy con đường quanh co lắm
Đưa bước chân đến mấy dãy lầu
Sinh viên năm nhất lòng nhiều nỗi
Nên mùa thu man mác gì đâu !
Một ngày đôi mắt buồn không nói
Một ngày ngồi ngóng sao chìa lìa
Một ngày vui buồn không ai tới
Một ngày đàn hát giữa đêm khuya .
Có trưa lốc cốc dăm ba tiếng
Ông quản lý già gõ cửa đưa thư
Có chiều mưa mênh mông như biển
Nằm co ro trong khói sương mù.
Chốn ấy học hành dang dở lắm
Hoa sứ ngát hương cả giảng đường
Mặt hồ , tràm xanh và cỏ thắm
Chỗ trai gái ngồi kín yêu thương .